Nắng tắt rồi còn lặn lội đồng xa
Em đón giọt sương khuya cho mần non thức giấc
Nghề nông nghiệp vui cùng cây với đất
Giật mình ngoảnh lại, mấy mươi năm…
Em đã đi qua năm tháng thanh xuân
Những ruộng lúa vườn cây, mê mải
Mái tóc mượt xanh mẹ cho thời con gái
Dâng hết cho mùa lộc biếc chồi non
Mưa nắng mặn mòi, Em giữ lại làm duyên
Nỗi niềm riêng, Em gửi vào mây gió
Thắt đáy lưng ong, ngày nào anh thương nhớ
Gánh bao mùa nắng đổ, mưa giông…
Cây lúa quê minh đã nặng hạt sai bông
Lũ trẻ qua rồi chuyện “tháng Ba ngày Tám”
Câu hát mẹ ru năm mất mùa đói kém
Chẳng còn thấp thỏm chơi vơi:
“Bao giờ cho đến tháng Mười
Thổi nồi cơm nếp vừa cười vừa ăn…”
Tìm bóng hình Em thời má thắm môi xinh
Anh đã gặp niềm tin yêu rất thật
Để mãi nhớ thương cô Kĩ sư Nông nghiệp
Trên những cánh đồng mơ ước của Tương lai…
Nam Định, chiều 30 Tết Canh tý
Trần Văn Chung, Cựu sinh viên TT19
Học viện Nông nghiệp VN
Nguyên Thường vụ Tỉnh ủy
Trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Nam Định